Mấy bữa nay, nhân có chuyện có người đề nghị hợp pháp hóa mại dâm ở Việt Nam, hoặc thành lập một khu riêng cho việc hành nghề này, mình xin kể một xíu về mại dâm ở Malaysia, với tí hiểu biết mà mình có được (mình không phải nhà báo nên không có khả năng điều tra sâu rộng kĩ càng).
Trước hết, mại dâm ở Malaysia là bất hợp pháp. Các chiến dịch truy quét các điểm có mại dâm vẫn xảy ra thường xuyên, và được quay lại thành video phát công khai. Có 1 kênh riêng, MKL Crimedesk, trên Youtube để đăng video này. Các chiến dịch truy quét này được gọi lóng là "gió" (wind). Khi nói "dạo này gió to quá", nghĩa là đang có chiến dịch lớn, "gió vừa quét qua khu XX" nghĩa là "công an vừa bắt ở khu XX".
Không những mại dâm bị xem là bất hợp pháp, một bộ phận người mua dâm cũng bị khép tội, với án phạt là 24 tiếng giam giữ tại đồn công an. Tuy nhiên, mình chưa rõ người mua dâm thuộc loại nào sẽ bị phạt, là người Hồi giáo, hay người thuộc nhóm Bumiputera (các dân tộc bản địa), hay là tất cả.
Mặc dù bị cấm và truy quét thường xuyên, hoạt động tổ chức mại dâm vẫn sống sót và nảy nở, nhờ hối lộ, tham nhũng, và nhu cầu mua dâm lớn. Các khu "nhạy cảm" này thường tập trung ở khu người Hoa sinh sống, và chủ, quản lý tiệm, cũng là người Hoa (có nghe kể một trường hợp có người Việt mở tiệm, nhưng đã bị bắt). Tiếp tay cho các chủ người Hoa này trong việc kiếm nguồn gái Việt, thường là các bà vợ người Việt. Có một lần trên Zalo mình thấy một nick rao tuyển gái Việt, mình cố gắng tiếp cận hỏi chuyện, và biết được rằng chỗ đó "chỉ thiếu đào chứ không thiếu khách". Việc thị trường này phát triển, theo mình nghĩ, vì những lí do sau:
-
Thu nhập người dân tăng. Nhiều tiền thì chi tiêu thoáng hơn, có điều kiện để nghĩ tới hưởng thụ, giải trí hơn. Qua Wechat, mình có hỏi thăm 1 em làm trong quán karaoke và được biết qua số tiền phải trả để có giờ phút "vui vẻ" trong đó. Một số tiền khá lớn.
-
Lao động nhập cư nhiều. Malaysia là nơi mà bạn có thể thấy hầu như mọi sắc dân châu Á sinh sống. Từ Đông Á (Trung Quốc, Nhật Bản, Hàn Quốc) đến Tây Á (Trung Đông). Từ Mông Cổ phía Bắc tới Sri Lanka phía Nam. Từ đồng bằng sông Ấn đến núi cao Nepal. Đàn ông đi làm ở nước ngoài, do bất đồng ngôn ngữ, khó tìm được bạn gái nên cần mua dâm để thỏa mãn nhu cầu tình dục.
-
Trong lịch sử, Malaysia là nơi mà các hội kín người Hoa hoạt động mạnh. Do thay đổi của lịch sử, các hội kín này chuyển từ "phản Thanh phục Minh" sang hoạt động bảo kê, tội phạm thế giới ngầm. Họ rất có kinh nghiệm, khéo léo trong việc tổ chức các hoạt động kinh doanh bất hợp pháp lẫn mua chuộc công an, quan chức.
Giống như các nước khác, mặc dù mại dâm là bất hợp pháp nhưng "bán dâm" không phải là tội (hiểu theo nghĩa phải ra toà và vô tù), môi giới mới là tội. Tuy nhiên, đa số các cô gái bán dâm, lao động tình dục (không phải tự nguyện bán dâm, mà là dạng làm công, ăn lương từ chủ chứa) là người nước ngoài, không có giấy tờ hợp pháp (không có giấy phép lao động) nên thường bị tạm giam, rồi trục xuất về nước, do tội "nhập cư bất hợp pháp", nôm na là "ở chui". Nhưng đa số các cô gái khi bị bắt, đều được chủ hối lộ công an để chuộc về. Chỉ một số ít, do quan hệ của chủ với công an không đủ lớn, là được/bị về nước.
Do đa số các cô gái bán dâm ở Malaysia là người nước ngoài (theo 1 bài báo cũ thì gấp 6 lần gái bản xứ, độ chênh lệch này có thể càng về sau càng tăng, do mức sống người bản xứ ngày càng cao), nên tình trạng mại dâm đặt ra một vấn đề nhức đầu khác cho an ninh là vấn đề nhập cư bất hợp pháp. Một vấn đề khác gây đau lòng cho mình là tình trạng buôn người. Để có nguồn đào cho các động, mạng lưới buôn người đã bủa vây khắp các vùng nông thôn Việt Nam, từ Nam tới Bắc, để dụ dỗ, lừa đảo các cô gái thiếu thông tin sang đây, bán cho các chủ động. Cũng theo báo chí Malaysia, có sự chuyển dịch lớn về tỉ lệ gái các nước hoạt động mại dâm trong những năm gần đây, với sự gia tăng nhanh chóng của thành phần đến từ Việt Nam.
Việc Việt Nam có nên hợp pháp hóa mại dâm hay không, hay có nên tổ chức một khu riêng để gom các tụ điểm về đây hay không, mình xin theo ý các nhà nghiên cứu xã hội. Nhưng thâm tâm mình có phần nghiêng về hạn chế nó. Trước đây, mình nghĩ là việc hợp pháp hóa nó là một sự tiến bộ. Nhưng sau khi đến Malaysia, nghe nhiều cảnh khổ của những em gái Việt bị lừa bán, mình đã không còn ủng hộ cho sự hợp pháp hóa nó nữa, mặc dù vẫn có nhu cầu về nó. Đã có những em gái ngân ngấn nước mắt khi kể về nỗi uất ức bị lừa, về sự vô vọng làm sao thoát khỏi chốn này, về nỗi nhớ nhà, nhớ gia đình, về khoản nợ lớn với bọn buôn người trong khi con cái bị bệnh ở quê cần tiền thuốc men. Mình thấy xót xa nhưng không biết làm gì để giúp. Mình đã nghe câu "đừng nghe con phò kể chuyện, đừng nghe thằng nghiện trình bày". Nhưng đối với mình, những em gái này không phải là bán dâm tự nguyện, không cần làm mủi lòng khách để vòi tiền. Họ chỉ kể để thỏa nỗi lòng và mong sao có ai giúp đưa về VN, họ chỉ cần được nghỉ việc, được về VN chứ không cần có khách. Việc hợp pháp hóa mại dâm chưa chắc ngăn chặn được tình trạng lừa bán gái vào động, trong khi việc hạn chế nó sẽ làm hoạt động buôn người trở nên khó khăn hơn. Chưa kể, nếu không chứng minh được bọn này buôn người (khi chúng đe dọa nạn nhân để bịt miệng), thì vẫn có thể khép chúng vào tội môi giới mại dâm.
Nếu cho rằng, hợp pháp hóa mại dâm thì có thể quản lý được các cô gái hành nghề, có thể quản được nguồn cung cấp, thì xin thưa, luật giao thông sờ sờ ra đấy, công an chạy tới chạy lui canh chừng mà vẫn đầy người vượt đèn đỏ, đi ngược chiều, lấn đường. Súng ở Mĩ được quản lý đấy mà vẫn có 40% được mua bán qua chợ đen.
Nếu cho rằng hợp pháp hóa mại dâm, lập khu đèn đỏ để thu hút khách du lịch, thì xin thưa, mình chỉ tự hào khi khách du lịch tìm đến Việt Nam vì cảnh đẹp, văn hóa đặc sắc, thức ăn ngon, tình người thân thiện, chứ mình chẳng tự hào khi đất nước mình bị coi là chốn ăn chơi sa đọa, là "thiên đường" để fuck. Đàn ông nước ngoài đến VN khen ngợi con gái VN đẹp thì mình vui, nhưng đến để xem con gái VN như đồ chơi tình dục, chơi xong rồi bỏ thì dẹp. Những cô gái đó sau này cũng lấy một anh VN nào đó làm chồng, tức là anh chàng đó vô tình phải làm vai trò "người đổ vỏ".